Cứ ngồi nghĩ đến những ngày tháng sắp tới mà thâm tâm cứ phảng phất một nỗi buồn khó tả, nằm cả ngày trằn trọc nghĩ đến chuyện ngày mai. Cái ngày mà tiếng ve át tiếng trống trường, hoà vào cái nắng oi ả của mùa hè khó chịu, rồi hoa phượng rơi, rồi từng bước một, lớp 12 sẽ phải bước ra khỏi ngôi trường cấp 3 thân thương của mình.
Sẽ không còn hình ảnh thân thuộc mỗi ngày |
Bất giác tôi nhớ lại vài bài hát cũ của Thuỳ Chi, bật lên ngồi ngâm nga mà thấy bồi hồi không thôi. Tôi thấy cái tuổi học trò đẹp quá, tình yêu học trò trong sáng ngây ngô, học trò hồn nhiên quậy phá trường lớp,... Làm sao tôi có thể quên những khi trời mưa cả đám phải chạy thục mạng ra quán ăn cơm trưa, lúc cả đám quây quần bên bàn ăn và nói chuyện trên trời dưới đất, lúc cả đám bị cô chủ nhiệm phạt vì cúp buổi lao động tập thể của lớp, lúc cả đám lên trường làm lao động dù vui nhưng vẫn rất vui vì có nhiều đồng minh, lúc nghe kể cả đám bị bắt đánh bài phải mời cả đống phụ huynh lên phòng kỷ luật,...
Mưa - Thùy Chi ft. M4U
Xe đạp - Thùy Chi ft. M4U
Tôi còn nhớ như in cái lần mà cô Kim Ngọc chủ nhiệm đang sinh hoạt thì thấy tôi nhai kẹo cao su, cô bắt tôi lên đứng trước mặt hỏi, trước đó đã kịp nuốt kẹo vào. Cô gặng hỏi một hồi rồi sao sao đó tự nhiên khai ra là nuốt vô, từ đó cô cứ nhắc lại chuyện đó mãi. Nào là chuyện cô bé kia mổ bụng ra thấy nguyên cục cao su bự chảng, nào là không thể tiêu hoá, blah blah.. Nói vậy thôi chứ cô thực ra là một người cực kỳ vui tính và dễ thương, ai sắp học cô năm tới thì có một lời khuyên nho nhỏ là phải luôn lễ phép với cô nhé!
Đôi lúc cô dữ dằn nhưng cũng có khi hiền và dễ thương lắm! |
Đừng dại dột mà vô lễ với cô nha!~ |
Không vội nghĩ quá xa đến tương lai, bây giờ tôi vẫn còn có bạn bè, thầy cô, trường lớp. Có lúc ghét thầy cô như thế nhưng khi xa lại nhớ và thấy có lỗi vô cùng, họ luôn là người đáng được kính trọng nhất trong xã hội vì ý nghĩa lớn lao của công việc họ đang làm và những người mà họ đang đào tạo sẽ trở thành gì trong tương lai. Công nhận là bất cứ học sinh nào cũng đã từng ghét một giáo viên nào đó vì bắt chép phạt, cho điểm thấp, khi ra trường lại nhớ và ước gì lúc đó hiểu cô/thầy nhiều hơn.
Đầm Sen với B4 |
Mai xa rồi sẽ nhớ nhau thật nhiềuuuuuu |
Thực sự tôi muốn biểu diễn một bài hát trong buổi tổng kết của toàn trường, điều đó thực sự lại quá khả năng với giới hạn của sự gan dạ. Cho nên dù muốn hát cho mọi người nhưng không thể.. Mong rằng sau này khi ra trường, vẫn còn có thể gặp nhau. Mỗi đứa sẽ kể về cuộc sống của mình và dự định của tương lai, sẽ chia sẻ với nhau những câu chuyện vui buồn trong cuộc sống bên ly trà sữa học trò hôm nào.
Ký ức nào có thể phai? |
Xa nhau, sẽ nhớ nhau lắm.
:'(
Trả lờiXóa